Tết lạnh

Tết xa nhà, tôi ngày càng thấm thía nỗi nhớ gia đình, đôi khi cứ mơ màng nhớ về những kỉ niệm Tết trước. Ngày Tết ở đây cũng có bánh chưng, giò chả, có liên hoan, có nhạc xuân bật suốt, có Táo quân... nhưng lại chẳng có bố mẹ.
Lại một cái Tết nữa sắp đến rồi, sao mà nhanh quá. Vậy là tôi sắp trải qua cái Tết thứ hai ở nơi xứ lạnh này. Tôi còn nhớ năm ngoái thời gian này tôi mới sang đây học được mấy tháng thôi nên lúc đó chưa cảm thấy gì nhiều. Ngày ấy, mọi người hỏi tôi có nhớ nhà không thì thành thật là nhớ chút thôi, có lẽ lúc đó hơi ấm gia đình vẫn còn nhiều. Xuân nay thì khác, nỗi nhớ nhà cứ da diết trong lòng. Trải qua một năm sống và học tập tại thành phố lạnh giá này, mỗi lần khó khăn, mỗi lần ốm bệnh, mỗi lần thấy những hình ảnh về VN, về gia đình, tôi lại khát khao biết mấy có bố mẹ ở bên. Tôi nhớ món ăn của mẹ, nhớ lúc mẹ mắng, nhớ lúc bố giấu mẹ cho tôi tiền tiêu vặt, nhớ những ngày tôi ốm được bố mẹ mua cho thật nhiều đồ ăn ngon, những cuộc gọi giục tôi về sớm khi tôi đi chơi...
Năm nay tôi lại lớn thêm một chút, đồng nghĩa với việc bố mẹ tôi lại già đi một chút. Nhà tôi vốn ít người vì tôi là con gái duy nhất trong nhà, nay lại không có tôi chắc bố mẹ buồn lắm. Nhớ ngày trước, cứ mỗi dịp Tết đến, trong lòng lại háo hức lạ thường, những ngày cuối kì đi học thì tinh thần chả đặt trên bài vở gì cả, cứ mong ngóng sao được nghỉ tết để được đi chơi, được nhận lì xì, được ăn những món ăn tết, được ngủ dậy muộn,… Tết xa nhà có lẽ không còn là điều xa lạ với nhiều du học sinh. Tết năm nay tôi chả mong ước gì nhiều, chỉ mong bố mẹ thật nhiều sức khoẻ và bình an.
Tết nơi này, lạnh lắm mẹ ơi!
Xứ xa này, chẳng mừng năm mới.
Tay con với chỉ toàn chơi vơi,
Nẻo đường đời mình con đi tới.
Bố mẹ à! Năm nay con không về. Con lại không thể cùng mẹ dọn dẹp, cùng bố đi chọn cây đào, cùng gia đình nâng ly đêm gia thừa, đi chúc Tết họ hàng, đi chùa... Bố mẹ đừng buồn nhé. Con sẽ học tập tốt rồi sớm trở về. Con yêu bố mẹ!


Mai đào nở khắp nơi nhưng trong mắt con chúng không màu
Phố thị đèn kết hoa, chẳng nơi đâu bằng nhà ta...
Xuân nào là của con, của những ai không xa nhà 
Xuân chỉ là giấc mơ, giấc mơ được về nhà thôi.
(trích "Xuân không màu" -Tăng Nhật Tuệ)

Tác giả: Trần Diệu Hằng
Chuyên mục:

Đăng nhận xét

[facebook][blogger]

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.